Phan Thị Tuyết Hoa
Em đến Đông Hà trời se lạnh tháng ba
Thành phố của anh sao thân thương đến vậy
Đón đua em qua từng con phố nhỏ,
Được gặp anh rồi , cứ ngỡ một giấc mơ.
Đường phố xôn xao sao lòng em trống trải.
Mai cách xa, có còn ngày gặp lại?
Đông Hà ơi ngày cuối xuân em đến,
Để lại trong tim nỗi nhớ dâng đầy