Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2009

ngọn đèn đã thắp lên














Tùy bút

TRẦN VĂN SÁU

Khai giảng năm nay con không còn mang khăn quàng đỏ và đội mũ ca lô. Với tà áo dài thướt tha con đã bỏ lại sau lưng thời niên thiếu. Con bây giờ đã là thiếu nữ trường chuyên
Mặt trời hôm nay thức dậy sớm. Con theo bạn đến trường trong cảm giác bâng khuâng. Đường vào trường như quen như lạ. Bước chân ngập ngừng lòng cứ thấy vui vui. Những nụ cười tươi như bông hồng ban mai mới nở. Những ánh mắt nhìn trời tháng chín gương trong
Cổng trường rộng mở trước mắt con như chào đón. Nhìn lên dãy nhà ba tầng cao cao sơn màu nâu giản dị , con thấy hàng chữ đề :”Hiền tài là nguyên khí của quốc gia”. Một chút tự hào pha lẫn một chút lo lo thoáng qua trong tâm trí. Con phải làm gì trước sự tin yêu?
Con bỗng nhớ chốn quê nghèo xa xăm nơi có Mẹ. Chắc bây giờ lòng Mẹ đang hướng về con? Ngày nhận giấy báo đậu trường chuyên con nhớ mãi. Mẹ hớt ha hớt hải chạy về từ cánh đồng xa , quần ống thấp ống cao,hai nàng nước mắt lăn dài trên má. Tay run run Mẹ thắp hương cúi lạy trước hình Cha
Con lại nhớ về những tháng ngày qua, về thầy cô về bạn bè yêu dấu. Bến bờ xưa thuyền không còn neo đậu.Con sông nào rồi cũng chảy tới biển khơi. Bạn bè giờ mỗi đứa một nơi nhưng lòng ai cũng nặng ân nghĩa củ .
Tiếng trống khai trường nghe như lời nhắn nhủ: năm học mới đến rồi, sách vở đã sang trang. Trước mắt con đường lớn rộng thênh thang. Dẫu có núi cao , dẫu còn nhiều gian khó. Nhìn lên trời cao từng chùm bong bóng nhỏ, sát cánh cùng nhau bay tới đằng đông, lấp lánh xinh tươi như một giấc mơ hồng. Con thấy trong lòng đầy hi vọng. Trong con ngọn đèn nhỏ đã thắp rồi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét