Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Hương thu

















Tôi nhận quyết định vào Quãng nam-Đà nẳng công tác. Sau hơn một tháng chờ đợi, đi vào đi ra tiêu hết những đồng tiền bán rau, bán lúa mà mẹ và em tôi chắt chiu dành dụm, họ trả lại hồ sơ của tôi về trường với dòng phê thật là bi đát: “ không đủ tiêu chuẩn ...”. Tôi trở lại trường xung phong đi Đắc lắc, bởi tôi nghỉ với lời phê đó tôi khó có thể ở được miền xuôi. Thế nhưng trong những ngày đen tối đó tôi bỗng phát hiện ở cạnh nhà mình một bông hồng vừa chớm nở giữa vườn quê. ĐHSP Huế đã chấp nhận đơn của tôi, bởi nhà trường hiểu rẳng chúng tôi chỉ là nạn nhân của tư tưởng cục bộ địa phương hẹp hòi mà thôi. Nhưng lần này tôi lại quyết định ... không đi, bởi tôi thương mẹ, khi tôi cầm quyết định trên tay, mẹ tôi hai hàng nước mắt rưng rưng: “ con đi vào chốn xa xôi đó, biết khi mô về được..”( ngày đó tàu xe khó khăn lắm, đi vào nam nghe cứ như đi nước ngoài bây giờ) và một phần nữa tôi còn bị tiếng sét tình yêu…

HƯƠNG THU
“Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái dậu mồng tơi xanh rờn “
Vần thơ xưa giờ bỗng thấy yêu hơn
Bởi ở cạnh nhà tôi cũng một nàng thiếu nữ

Vần trăng thu mang hương đêm tình tự
Trăng chưa tròn mà sáng đẹp làm sao
Giữa vườn hồng nghe cây lá lao xao
Trăng lên cao tình sóng dậy dạt dào
Và đất trời xao xuyến nôn nao

Trăng thu ơi có hiểu hết lòng tôi
Trái tim tôi em đã nhuộm mất rồi
Lòng rộn ràng muốn bay theo trăng quá
Lại ngập ngừng chỉ sợ dậu mồng tơi

“Giá đừng có dậu mồng tơi”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét