Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

vu vơ















Năm đó tôi thất nghiệp nằm nhà, đang buồn thối ruột thì đám học trò tôi dạy thực tập rủ ra lớp chơi, chúng bảo:” thầy ơi, lớp mình năm nay có cô giáo thực tập rất giỏi, rất xinh, và vui tính lắm…” thế là tôi theo chúng không một phút nghỉ suy…Được mấy hôm thì cô bé lại về Huế…bỏ lại đền đài lăng tẩm ở sau lưng…

VU VƠ
Tôi tự hỏi mình vì sao tôi nhớ ?
Sao tôi buồn tôi cứ nghĩ vu vơ !
Tại vì đâu tôi cứ thẩn thơ ?
Rạo rực bâng khuâng hy vọng mong chờ...
Nỗi nhớ miên man lòng tôi xôn xao nhớ
Chợt quen em rồi xa xôi cách trở
Thầm giận người sao nỡ đến rồi đi !
Và gió kia mang hương đến làm chi
Mai em xa... xa rồi đất nắng gió...
Tìm dấu chân em tôi lần từng ngọn cỏ
Tôi muốn mình tia nắng nhỏ theo em
Để lòng tôi bao lớp sóng êm đềm
Vỗ mãi mãi về nơi phương xa ấy...
hè 1988
Trần Văn Sáu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét