Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Tâm sự lòng con


















Tôi mồ côi cha từ bé, một mình mẹ vất vả nuôi 4 đứa con trong những tháng ngày mà cả nước ai cũng thiếu ăn thiếu mặc, kể cả nhà giàu, ấy vậy mà anh em tôi chưa một bữa phải nhịn ăn, mẹ tôi là người tháo vát, nhanh nhẹn và thương con thì có lẻ chẳng ai bằng. Khi còn học cấp 2 tôi đã có ý định xong lớp 9 là nghỉ học để ở nhà giúp mẹ thôi…nhưng may mắn cho tôi sự học của tôi diễn ra suôn sẻ, mặc dầu cũng có những trở ngại, những gian lao nhưng, mọi chuyện cũng qua đi tôi vẫn không sao cả. Khi học Đại học tôi chẳng dám ước mơ gì cao xa, bởi tôi biết hoàn cảnh và thân phận của mình…tôi chỉ mong ra trường kiếm được việc làm và giúp mẹ nuôi em ăn học. Nhưng ước mơ giản dị đó của tôi trời đất không thấu hiểu, đói khổ chưa đủ, bệnh tật lại còn hành hạ tôi, tưởng chừng không qua nổi. Tôi chẳng còn biết làm sao, chỉ thương mẹ nhiều lắm… chẳng lẽ công lao nuôi dạy của mẹ rồi đổ sông đổ bể sao…?

Tâm Sự Lòng Con

Kính tặng Mẹ

Xưa sinh con ra mẹ cha hằng mong ước
Một mai kia con khôn lớn thành người
Có ngờ đâu cuộc đời đen bạc
Cha mất đi,con ngơ ngác , mẹ buồn đau
Cố nén đau thương mẹ nuôi con trong khổ cực
Con cố học hành mong đáp lại ơn sâu
Mẹ vui nhìn con lòng khấp khởi
Nơi suối vàng cha mong đợi phút này đây
Nhưng đời éo le thay...
Nụ cười chưa trọn trên môi chợt tắt
Nhìn con mẹ buồn chẳng biết nói sao
Tại mẹ nghèo nên đời mới lao đao ?
Để con mang bệnh tật?
Hay tại trời , tại số mạng con ơi ?
Hai má gầy hai dòng nước mắt rơi
Thương mẹ quá phận mình sao bạc quá!
Cây mẹ trồng biết bao năm vất vả
Mỏi mắt chờ ngày kết quả đơm hoa
Sao bão đời tàn phá chẳng xót xa
Vườn xanh tươi hứa chắc ngày trĩu trái !
Mẹ ơi !
Đừng buồn nữa ,mặc cho đời khổ ải !
Có thể nào bão mãi cả mùa sau ?
Rồi có ngày đời sẽ hết thương đau !
Chùm trái chín ngọt ngào xin dâng mẹ
Thoả bao ngày mong ước mẹ ơi !
1984
Trần Văn Sáu

1 nhận xét:

  1. Thầy viết về Mẹ rất cảm động, đọc xong cứ thấy thẫn thờ... Thầy làm em nhớ Ba Mẹ quá.

    Trả lờiXóa