Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Xa



















Tôi may mắn được trở về dạy ở ngôi trường củ, nơi từ đó tôi đã ra đi, một giấc mơ của tôi mà trời đất đã biến nó thành sự thật. Tôi được sống những ngày hạnh phúc trong tình thương yêu của những thầy cô giáo củ, trong sự quý mến của đám học trò vừa giỏi vừa ngoan… một hôm tôi đi ngang qua bảng tin của trường thấy có một chuyên mục về thơ của học trò…Có thể nói bài thơ cô bé đã để lại cho tôi nhiều cảm xúc. Tôi lên lớp dạy mà lòng cứ lâng lâng…Lấy cảm hứng từ bài thơ cô bé, tôi viết bài này tặng cho em…Nhưng rồi chẳng thấy cô bé trả lời tôi, chẳng biết vì bài thơ quá dở, hay vì..., nhưng tôi chẳng buồn nhiều chỉ một thoáng rồi thôi…( cô bé bây giờ đã là một nhà thơ có tên tuổi, thật là mừng cho em...)

XA
Mai xa rồi , em phải đi thôi !
Lời ai nói trong gió chiều dịu nhẹ ?
Cổng trường đóng còn mình tôi quạnh quẽ
Hàng phượng buồn ... tùng giọt nắng ...rớt rơi
*
Giờ tan trường trong nỗi nhớ chơi vơi
Sân trường tím,gió mang mùa thu tới
Con đường xưa bóng cây già mãi đợi
Mơ hè về ... lã tã lá bàng rơi
*
Lời thề nào tìm đến chốn xa xôi
Em bé nhỏ quên lối về nơi ấy
Chốn quễ xưa con sông gầy vẫn chảy
Con thuyền buồn đã bỏ bến xa khơi...
*
Xa anh rồi ! em phải xa thôi !
1990
Trần Văn Sáu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét