Thứ Tư, 26 tháng 8, 2009

Mưa đêm














Nhà tôi một mái tranh xiêu vẹo, ấy vậy mà vất vả lắm mẹ tôi mới tạo dựng được cho 4 anh em tôi có chổ đi về và tránh mưa tránh nắng, mái nhà được lợp lại trên cái sườn nhà ngói củ đã bị chiến tranh tàn phá, vì vậy mái rất bứa ( không được dốc) thế nên cứ chưa đầy hai năm mẹ và em gái tôi lại phải lên rừng bứt leéc( lách) về thay. Những đêm mưa trong căn nhà giột nát, nước mưa ướt sủng, không ngủ được nghe tiếng mưa rơi trên lá chuối quanh nhà buồn lắm... Nhưng trong căn nhà đó anh em tôi đã lớn lên, đã thành người…dù rất khó nhọc, rất gian lao…

MƯA ĐÊM
Đêm dài nghe mưa rơi
Nghe cuộc đời than thở
Buồn nghe mưa nức nở
Lòng tan vỡ cùng mưa
*
ngày xửa ngày xưa ...
mưa rơi trên lá
hối hả
cuộc sống dâng tràn
để giờ sao quá gian nan?
Lắng dần mỗi giọt mưa tan
Tan rồi ?
Đau đớn quá !
Biết luật đời chẳng lạ nhưng đau !
*
đêm dài mưa cứ rơi
từng giọt đời tan vỡ
mưa lòng trời than thở
đời tan vỡ cùng mưa
Mùa đông 1981
Trần Văn Sáu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét